Phải nói nếu không có cảnh khổ, chết chóc mà người bản xứ da đỏ gặp phải vào đầu thế kỷ thứ 17, người Di Dân khó có thể định cư được vào mùa Đông năm 1620 tại Plymouth, Mỹ quốc. Trong một cuộc chạm trán ngắn, lẻ tẻ với người bản xứ, người Di Dân đã không phải giết một người da đỏ nào, cũng như những mũi tên của người địa phương cũng không có bắn vào những người Anh tìm cách trú ngụ trên vùng đất mới. Nhưng bệnh hoạn gây nên sự chết chóc! Khi đến vùng đất mới, người Di Dân tìm thấy một một cánh đồng bắp đang bị bỏ hoang trong rừng. Một vùng đất trước đây đã từng là một làng phì nhiêu cho dân da đỏ Patuxet, bây giờ trở nên hoang dã, do bệnh hoạn chết chóc gây ra trước đó bốn năm, làm cho tất cả dân làng đều bị chết, ngoại trừ vài người còn sống sót.
Squanto Qua Đời
Anh Châu_TNPA