Lời Kinh Thánh

Hãy tin Đức Chúa Jesus, thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu rỗi. Kinh Thánh - Công Vụ Các Sứ đồ 16: 31

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

TÌNH THƯƠNG MẠNH HƠN BÃO TUYẾT - 5


 CHƯƠNG 4

Cho tới khi mùa gặt cỏ bắt đầu ở những cánh đồng quanh nhà, thằng Duyên có rất nhiều thì giờ rỗi rảnh sau buổi học ở trường. Trong thời gian này, hầu như ngày nào nó cũng tìm lên núi để bầu bạn với ông già. 
Nó đã tạc gần xong con ngựa gỗ. Đối với một đứa trẻ bằng tuổi nó thì đây quả là một tác phẩm nghệ thuật đáng giá. Con ngựa hình dáng lớn hơn là nó dự định lúc trước. Bườm ngựa tung bay trước gió, còn bốn vó như lướt trên mặt đất. Khi nhìn ngắm con ngựa, người ta nghĩ ngay đến một cái gì tượng trưng cho tốc lực và mềm mại uyển chuyển. Thằng Duyên đã mất nhiều công phu thì giờ vào con ngựa này. Nó đi quan sát mọi con ngựa trong khu vực quanh nhà để có thể ghi lại được chính xác mỗi đường gân thớ thịt.

TÌNH THƯƠNG MẠNH HƠN BÃO TUYẾT - 4


“Đấy chỉ là một thú tiêu khiển của ta”, ông già nói. “Chúng bầu bạn với ta trong những chiều đông tháng giá. Này, cậu bé, nếu cậu chịu khó thỉnh thoảng đến thăm ta, ta sẽ dạy cho cậu cách sử dụng những đồ nghề điêu khắc”.
Thằng Duyên háo hức ngẩng đầu nhìn lên. cặp mắt sáng ngời, khuôn mặt rạng rỡ, nom nó không còn có vẻ gì xấu xí nữa.
“Thưa ông”, nó ngập ngừng hỏi, “có phải ông bảo rồi đây con có thể tự kiếm ăn được không?”
“Phải”, ông già đáp. “Ta có một người bạn chuyên bán những đồ điêu khắc bằng gỗ với giá khá lắm. Ông ta đã bán hộ ta nhiều hình bằng gỗ nhưng có một số hình ta ưa thích nên giữ lại. Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi ông ta sẽ bán hộ con những hình đẹp đẽ nhất con làm ra vì chẳng bao lâu nữa, con sẽ khắc chạm đẹp hơn nhiều với những đồ nghề của ta thay vì con dao của con”.

TÌNH THƯƠNG MẠNH HƠN BÃO TUYẾT - 3



CHƯƠNG 3


Cái chân đau của thằng Danh phải mất lâu lắm mới lành lại được. Đã nhiều lần ông bác sĩ băng qua núi để tới thăm bệnh cho nó. Đã nhiều lần ông cũng lộ vẻ trầm ngâm bối rối. Thế rồi, khi hoa dại bắt đầu trổ bông đầy đồng và nhà nông bàn đến chuyện đưa bò lên núi cao ăn cỏ, thằng Danh trở lại bệnh viện để tháo gỡ cái chân băng bột. Đến lúc ấy, ông bác sĩ mới báo cho ba nó biết cái tin chẳng lành là từ nay trở đi, thằng Danh không thể đi lại như người thường được nữa. Cái chân đau của nó ngắn hơn chân bên kia nên nó sẽ phải đi khập khiễng.
Ông Bình cảm thấy buồn rã rượi trong lòng. Ông tới nhà người thợ mộc để nhờ làm cho thằng Danh một cặp nạng bé nhỏ xinh xinh. Rồi ông lại mang theo một đôi giầy của thằng Danh tới nhà người thợ giầy để nhờ làm lại một đế cao hơn đến kia chừng bốn phân tây.

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

Bốn mùa tuyệt đẹp ở núi Phú Sĩ



Phú Sĩ là ngọn núi cao nhất Nhật Bản và là biểu tượng của đất nước mặt trời mọc. Có 3 thành phố nhỏ nằm quanh núi là Gotemba, Fujiyoshida và Fujinomiya. Đỉnh Phú Sĩ còn được biết tới với những cảnh đẹp suốt bốn mùa trong năm. 


Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012

TÌNH THƯƠNG MẠNH HƠN BÃO TUYẾT - 2



CHƯƠNG 2

Khi thằng Duyên thức dậy sáng hôm sau, nó không nhớ ngay được mọi việc đã xảy ra, tại sao đầu nó đau và mắt nó nhức xót. Thế rồi, như trong một trận cuồng phong, mọi hình ảnh dồn dập trở lại ký ức nó, và nó còn nhớ thêm được một điều quan trọng khác. Hôm nay nó phải đi học và phải giáp mặt những đứa trẻ khác trong trường.
Không chừng thằng Danh đã chết hồi đêm và mọi người rồi ra sẽ biết là do lỗi tại nó.
Nó không muốn đến trường nữa, nó muốn lẩn trốn suốt ngày hôm nay. Kể ra cũng chẳng khó khăn gì. Nó chỉ việc chạy lên  rừng thông rồi ở ẩn cho đến chiều tối hãy về, và sẽ chẳng có ai biết được. Má nó sẽ nghĩ nó đi học ở trường, còn ở trường thì chẳng có ai để ý đến sự có mặt hay vắng mặt của nó. Nó ở xa tít trên thung lũng, ngoài ra cũng chẳng có ai buồn bận tâm đến nó. Dĩ nhiên rồi đây sẽ có người tìm ra sự thật, nhưng đấy là chuyện về sau, còn hôm nay mới là quan trọng cho lúc này cái đã. Có lẽ ngày mai nó sẽ nghĩ khác đi, hoặc giả thằng Danh sẽ khá hơn; nhưng muốn thế nào thì thế, hôm nay nó hãy lẫn trốn đi đã.

TÌNH THƯƠNG MẠNH HƠN BÃO TUYẾT - 1


CÂU CHUYỆN THỤY SĨ Của P.M St. JOHN   
CHƯƠNG I

 Bé Danh nằm ngửa trên giường, giữa hai lần chăn êm nệm ấm. Tuy còn nhỏ, nhưng nó vẫn ý thức được cái con người quan- trọng của nó lúc nầy. Nó muốn đòi hỏi gì là lập tức mọi người sẽ chiều ý nó ngay. Vì chưa bao giờ được sống như vậy trước kia nên bữa nay nó muốn tận hưởng những giờ phút sung sướng nầy.

Mọi người trong gia đình xúm xít chung quanh nó. Ba nó đứng ở chân giường, mắt nhìn nó, còn miệng thì kể cho nó nghe những chuyện vui mà nó ưa thích nhất; chị An ngồi một bên cạnh nó, tay cầm một thẻ kẹo súc-cù-là; con mèo mướp nằm cuộn tròn trên ngực nó ngáy khò khò; còn bà nội nó ngồi phía bên kia, một tay cầm lọ mức anh đào, tay kia cầm cái muỗng, mỗi lần nó đòi là bà nội lại đút cho nó một muỗng mứt đầy. Nếu chân nó không bị đau, nó đã nghĩ nó đang ở thiên đàng. Nhưng đàng nầy chân nó đau quá, đau ôi là đau!

Thứ Ba, 25 tháng 9, 2012

LUẬT VÀNG


Người ta nói rằng ở đời có ba thứ luật: luật sắt, luật bạc, luật vàng. Luật sắt là luật của những người nói rằng: “Cái gì của anh là của tôi!” Đây là luật rừng, luật của những người trộm cắp, luật của những người sống trên đau khổ của người khác. Luật bạc khá hơn luật sắt, nói rằng: “Cái gì của anh là của anh, cái gì của tôi là của tôi!” Luật này mới nghe có vẻ hợp lý và công bằng, nhưng thật ra rất ích kỷ. Nếu ở đời, ai cũng sống theo luật bạc nầy thì sẽ chẳng có ai giúp đỡ ai, mỗi người chỉ biết có mình và cuộc đời đã đau khổ sẽ càng thêm đau khổ. Đây cũng là chủ trương của những người theo triết lý “sống chết mặc bay.” Như vậy, những người theo luật sắt là những người gieo đau khổ cho người khác. Theo luật bạc, người ta không làm gì bớt đi đau khổ cho nên đau khổ sẽ nhiều thêm. Vì vậy, chúng ta cần sống với luật vàng là luật nói rằng: “Cái gì của tôi là của anh!” Đây là luật của tình yêu, của lòng vị tha, của những người sống vượt lên trên những tầm thường của đời sống.

Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

CHÚA JESUS LÀ AI ?


Câu gốc : Giăng 14 : 6

“Ta là đường đi, chân lý và sự sống: chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha”

I. GIỚI THIỆU 

Cách đây trên 2000 năm, tại Bết-lê-hem, thành Đa-vít xứ Giu-đê (Do Thái ngày nay), một hài nhi được sinh ra đời bởi một người nữ đồng trinh, không phải bởi tình dục tự nhiên của cha mẹ, mà bởi quyền phép của Thượng Đế. Người ta gọi hài nhi đó là Ấu Chúa Jesus vì chính Ấu Chúa này sẽ trở thành Chúa của các chúa & Vua của các vua. Ngài là Em-ma-nu-ên, nghĩa là Đức Chúa Trời ở cùng với mọi người.

Nơi sanh của Chúa Jesus cũng là 1 nơi sanh rất đặc biệt, không phải ở trong 1 cung điện của Vua, không phải ở bệnh viện sang trọng cao cấp, nhưng nơi sanh của Ngài là 1 máng cỏ trong 1 chuồng chiên của 1 nhà trọ ven đường. Tại sao một con người vĩ đại như vậy phải sanh ra trong một cảnh khốn khó nghèo nàn? Phải chăng Chúa muốn chia sẻ những cảnh cơ hàn với những người cùng khổ trên cuộc đời này để Chúa cảm thông cùng họ và cứu giúp họ.

Sự tích Hằng Nga và những chiếc đèn kì diệu


Xưa kia, có cặp vợ chồng trẻ, người chồng tên là Hậu Nghệ, người vợ tên là Hằng Nga. Hậu Nghệ rất giỏi võ, lò võ của chàng lúc nào cũng có hàng trăm võ sinh theo học. Hằng Nga là cô gái khuê các, cầm kỳ thi họa đều giỏi. Khi Hậu Nghệ luyện võ, bắn cung thì Hằng Nga dọn dẹp nhà cửa, chăn tằm dệt vải, chăm sóc vật nuôi. 

Năm đó, quân giặc kéo đến xâm lăng. Hậu Nghệ theo lệnh vua mang theo võ sinh và trai tráng trong làng lên đường đánh giặc. Làng xóm tiêu điều xơ xác, chỉ còn bóng người già, phụ nữ và trẻ con. 

Sự tích ngày Tết Trung Thu...

Bé Ti hôm nay không thích ngủ cùng ba mẹ mà một mực đòi ngủ chung với dì vì muốn dì kể chuyện cho nghe, mà câu chuyện nào cũng phải thật hay, thật độc đáo bé mới chịu đi ngủ. Nhìn đôi mắt tròn xoe đầy háo hức của bé, mình quyết định kể cho bé một câu chuyện cổ tích thật mới lạ về ngày tết trung thu mà bé đang mong đọi cả tháng trời...Bé cười thật tươi và lắng nghe thật chăm chú câu chuyện mà tôi đang vừa kể vừa suy nghĩ...


Sự tích chiếc lồng đèn


Trung thu năm nay, mẹ sẽ kể cho con nghe về câu chuyện những chiếc lồng đèn con nhé!

Câu chuyên về chiếc lồng đèn của mẹ bắt đầu từ đây! 

Trong xóm nọ, có hai em bé ngang tuổi nhau. Một bé đang được ở trọ và đi bán vé số cùng ba mẹ, không học mẫu giáo mầm non, mai đây mai đó, bát cơm của em có khi chỉ là rau và nước tương; còn một em thì cha mẹ là doanh nhân nổi tiếng ở thành phố, được ba mẹ nuông chiều, quần áo tuơm tất và lúc nào cũng thơm phức mùi nước hoa xịn, lại còn được học trường Quốc tế, đi học có tài xế xe hơi đưa đón tận nơi! Tết Trung thu đã gần cận kề, em bé nhà nghèo ấy nhìn thấy bạn có chiếc lồng đèn đầy hoa văn, đầy nhạc, và đầy đèn ấy thích thú lắm nhưng em biết rằng ba mẹ mình nghèo không đủ tiền để mua chiếc lồng đèn ấy nên bé chỉ dám đứng nhìn, không đòi hỏi gì thêm! Thế rồi một ngày nọ, khi bé đang mãi nhìn theo chiếc lồng đèn đầy nhạc và hoa ấy thì bổng nhiên cô tiên từ chiêca lồng đèn ấy xuất hiện. Cả hai bạn cùng ngạc nhiên và hỏi : ".. C... Ô ... Là ai?"

Sự Tích Chú Cuội Cung Trăng




 Thằng Cuội ngồi gốc cây đa 
    Thả trâu ăn lúa gọi cha ồi ồi 
    Cha còn cắt cỏ trên trời 
    Mẹ còn cỡi ngựa đi mời quan viên 
    Ông thời cầm bút cầm nghiên 
                                                      Bà thời cầm tiền đi chuộc lá đa. 

CHÚ CUỘI




Trăng soi sáng ngời 

Treo trên biển trời
Tình ơi
Một đàn con trai 
Rủ đàn con gái
Ra ngồi nhìn trăng
Ra nghe chú cuội 
Ngồi gốc cây đa
Cuội ơi
Ðể trâu ăn lúa
Nhìn mây theo gió
Miệng ca bồi hồi

Vầng trăng cổ tích


                                                     
                                                     Bé: Hồng Ngọc



Một vầng trăng tỏ, treo trên đỉnh trời, 
bay về đâu thế đàn cò trắng ơi. 
Bà ơi chú Cuội có nhớ nhà không, 
sao như cháu thấy, 
sao như cháu thấy chú đang xuống trần.