"Sự lo lắng về thành công" bước vào ngưỡng cửa nhà tôi khi tôi được 44 tuổi. Nó đánh tôi bằng một cái vật nhọn hoắc: Sự tận tâm đến mức nô lệ của tôi cho nghệ thuật thoả thuận và cảm giác hài lòng khi chiến thắng. Giống như hầu hết những niềm thỏa thích khác, cái cảm giác phấn khích khi kiếm tiền đang bắt đầu mòn mỏi trong tôi. Tôi đã bắt đầu phải tự hỏi mình, "bao nhiêu thì đủ đây?"
Có một vài điểm nào đó trong cuộc đời, chúng ta phải dừng lại để hỏi, có phải tất cả là đây sao? Điều làm tôi trăn trở là tôi không có câu trả lời. Tôi có một căn nhà to, một chiếc Jaguar, tôi thật sự có đầy đủ, và cả niềm tin tôi cũng có nữa. Tôi vốn rất năng nổ trong hội thánh. Không giống như nhiều người bạn cùng địa vị và tầng lớp như tôi, tôi lại có một cuộc sống hôn nhân tuyệt vời, và cuộc sống tôi không phạm lỗi lầm nào nghiệm trọng... Vậy tại sao tôi phải bối rối chứ?
Trong phút bối rối và cần sự giúp đỡ, phước hạnh của Chúa lại đổ trên tôi, dẫn dắt tôi đến với một người vô thần. Mike là một nhà tư vấn đầy chiến lược. Anh ta thật tài giỏi, có trực giác sắc bén, và là người đòi hỏi khắt khe. Anh không tin vào Đức Chúa Trời, nhưng tôi có thể làm chứng rằng Chúa đã làm việc trên anh ấy một cách không hề sai sót. Tôi tìm đến Mike bởi tôi muốn anh ta thiết lập cho tôi một kế hoạch thật chiến lược cho cuộc sống của tôi. Tôi có hàng tấn câu hỏi: Tôi nên làm gì với cuộc sống của tôi? Tôi nên đầu tư thời gian, năng lực và tài sản của mình vào đâu? Trong khi tôi quăng hàng đống câu hỏi ra, Mike đã hỏi tôi một câu hết sức đơn giản, "cái gì trong cái hộp của anh?"
Tôi không có chút khái niệm nào về cái anh ta muốn bày tỏ và tôi đề nghị anh ta giải thích cho rõ.
Mike trả lời, "Tôi đã lắng nghe anh nói vài tiếng đồng hồ qua, cố gắng tìm xem thật sự thì cái gì đang ở trong cái hộp của anh. Nó chỉ có thể là TIỀN BẠC hoặc là CHÚA GIÊ-XU mà thôi, nhưng tôi không biết chắc đó là điều nào... Tôi không thể nói cho anh về kế hoạch chiếc lược về cuộc sống, nếu anh không cho tôi biết cái gì đang ở trong chiếc hộp của anh?"
Sau vài phút, tôi trả lời, " À, nếu chỉ có thể chọn một mà thôi, tôi sẽ để Chúa Giê-xu vào chiếc hộp của mình?!" Câu trả lời của tôi cho câu hỏi kia chính là một hành động của đức tin. Giống như mọi người, lòng tin cậy của tôi vào Đức Chúa Trời chính là nền tảng khi tôi theo đuổi nghề nghiệp của mình. Tôi đã thuyết phục rất nhiều người vốn e ngại để Chúa Jêsus ngự vào chiếc hộp của họ vì họ sợ không biết hành động đó sẽ dẫn đến điều gì. Trớ trêu thay, khi Chúa khiến tôi phải đầu hàng, thì Ngài đã mở ra cho tôi một con đường rất giống với con đường tôi vốn đã đi trên đó từ lâu.
Chúa Giê-xu nói Ngài đến để cho chúng ta hưởng một cuộc sống sung mãn, cuộc sống đầy đủ nhất. Đa số chúng ta bị mất phần ân điển vì nghĩ rằng tôn giáo thì luôn hạn chế chúng ta làm nhiều điều. Nhưng khi để Chúa hoàn toàn tự do để dùng tôi trong mọi cách mà Ngài muốn, thì điều đó dẫn tôi đến một cuộc sống rộng rãi, tự do hơn chứ không phải là một cuộc sống bó buộc, hạn chế và bị hẹp lại như người ta tưởng.
Thật ra, không có gì là kỳ diệu về cuộc nói chuyện với Mike cả. Nhưng đó là một công cụ Chúa dùng để làm tôi chú ý. Tôi không thể nói với bạn rằng bạn nên đặt điều gì vào chiếc hộp của mình, nhưng sớm hay muộn, bạn sẽ phải lựa chọn. Cuộc sống của bạn sẽ phải chạy đua theo điều quan trọng nhất của cuộc sống mình, điều mà bạn đặt trong chiếc hộp quý giá kia. Đừng đợi cho đến khi thấy thảm họa, nhưng hãy lắng nghe tiếng nói nhỏ nhẹ và hãy tìm kiếm điều mà tâm linh mình thật sự kiếm tìm...
Suy gẫm
Một năm mới đến! Đây là thời gian chúng ta thường dành để nhìn lại một năm cũ với những thành công, thất bại, và rồi cũng sẽ lập kế hoạch, đặt ra mục tiêu cho năm mới.
Hãy nhân cơ hội này để xác quyết lại một lần nữa: trung tâm điểm của cuộc sống chúng ta là gì? Vì khi đã xác định rõ điều quan trọng này, bạn và tôi sẽ bước đi không sai lạc, và kết quả sẽ hướng tới một cuộc sống sung mãn, thỏa lòng và ý nghĩa nhất.
Mỗi tuần một câu Kinh Thánh
Philíp 3:8 “Tôi cũng coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Giê-xu Christ là quí hơn hết, Ngài là Chúa tôi, và tôi vì Ngài mà liều bỏ mọi điều lợi đó. Thật, tôi xem những điều đó như rơm rác, hầu cho được Đấng Christ”.