Thomas More, lúc 51 tuổi được bổ nhiệm làm Chưởng Ấn (Quan giữ con dấu của Vua) cho triều đình dưới thời vua Henry Thứ Tám của nước Anh. Ông nổi tiếng là người chính trực, không thiên vị trong cách đối xử, ngay cả những người thân thiết nhất của ông.
Một hôm, có người ăn trộm con chó thật đẹp của một thiếu phụ nghèo nọ và đem bán lại cho vợ ông. Thiếu phụ ấy biết được, liền tìm đến Dinh Chưởng Ấn khiếu nại ngay giữa cuộc họp của Thomas More với các cộng sự viên. Thomas liền gọi vợ ra. Tay bà đang bồng chú chó, Thomas bảo thiếu phụ nọ và vợ mình, mỗi người đứng ở một góc phòng, rồi đặt chú chó ở giữa, Thomas bảo hai bà cùng gọi con chó. Con vật nghe tiếng chủ cũ liền chạy về phía thiếu phụ kia. Lúc đó, Thomas bảo vợ:
- Con chó không thuộc về mình, bà đành chịu vậy!
Bà vợ phản đối kịch liệt vì đã bỏ một số tiền để mua con chó ấy. Những người có mặt cũng chia thành hai phe, bên thuận bên chống. Bấy giờ Thomas liền điều đình với thiếu phụ nọ để mua lại con chó với giá gấp ba lần giá bình thường để tặng lại cho vợ mình.
Sự thiên vị dường như đã là một phần trong bản tính con người. Chúng ta có thể bênh vực tất cả những điều xấu của người mà ta thương mến, và phủ nhận những điều tốt đẹp của người mà ta ghét bỏ. Hình ảnh trái ấu và trái bồ hòn trong ca dao Việt Nam đã nêu rõ thực tế nầy. Là một người có Chúa, chúng ta phải chính trực trong mọi cách đối xử. Không để cho tình cảm hoặc sự thân thiết làm lệch lạc sự thật. Nếu kẻ ta không thích, mà tài giỏi, ta cũng phải tiến cử – nếu kẻ thân thiết mà không xứng đáng, ta cũng phải thẳng thắn. Thiên vị trong cách xử sự cũng là một phần của tội chứng dối!
"Trước mặt Đức Chúa Trời, trước mặt Đức Chúa Jêsus-Christ, và trước mặt các thiên sứ được chọn, ta răn bảo con giữ những điều đó, đừng in trí trước, phàm việc gì cũng chớ tây-vị bên nào.” (I Ti-mô-thê 5:21).
(Sưu tầm)