Lời Kinh Thánh

Hãy tin Đức Chúa Jesus, thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu rỗi. Kinh Thánh - Công Vụ Các Sứ đồ 16: 31

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

AI GIỮ SỢI DÂY?



      Vào dịp Hè, một vài nhà thực vật học Anh quốc đến Thụy sĩ để nghiên cứu một số loài hoa hiếm. Họ leo lên cao, thật cao, đến những nơi mà chỉ có đại bàng là đã từng đến. Tại một nơi vách núi dốc thẳng đứng, một nhà thực vật trong đoàn nhìn xuống dưới vực sâu, ông phát hiện ra một loài hoa rất hiếm. Họ muốn có nó để đưa vào bộ sưu tầm của mình, nhưng không một ai dám liều lĩnh leo xuống phía dưới đó để hái nó. Trong số những người hiếu kỳ đi theo đoàn du khách có một cậu bé. Nhóm thực vật học hứa sẽ cho đứa bé một số tiền lớn nếu nó chịu để họ cột một sợi dây ngang lưng nó, và dòng nó xuống dưới, sau đó nó hái cho họ bông hoa quí hiếm kia.        

Đây không phải là lần đầu tiên nó thực hiện những chuyến leo trèo nguy hiểm như thế. Đoàn du khách đang cố thuyết phục nó rằng sợi dây rất chắc, chịu được sức nặng của 3, 4 người lớn. Đứa bé đồng ý ngay, nhưng vội chạy mất, một lúc sau, nó quay trở lại, dẫn theo một người đàn ông tóc hoa râm với đôi bàn tay to nhám. Nó bảo: “Tôi sẽ leo xuống, nhưng hãy để cha tôi nắm sợi dây!” Đứa bé biết rằng sợi dây đủ chắc cho nó, nhưng nếu cha nó nắm giữ sợi dây ấy, nó tin tưởng hơn. 




Những đứa bé sẽ mạnh dạn nhảy vào vòng tay cha mẹ, nhưng sẽ chần chừ nếu bị buộc nhảy vào tay của một người xa lạ! Chúng biết rằng mình được cha mẹ yêu thương. Không nơi nào con người cảm thấy bình an và thanh thản cho bằng được ở trong vòng tay của đấng sanh thành. Bạn đã có những bằng chứng nào về sự chăm sóc của Đức Chúa Trời chưa? Có bao giờ bạn nhận được cảm giác nhẹ nhàng và thanh thản giữa những rối rắm và mệt nhọc khi quyết định buông mình vào vòng tay Chúa Cứu Thế không? E. G. White có viết: "Không có gì phải lo sợ trong tương lai, ngoại trừ chúng ta đã quên sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời trong quá khứ."
          

"Dầu khi tôi đi trong trũng bóng chết, tôi sẽ chẳng sợ tai họa nào; vì Chúa ở cùng tôi." (Thi thiên 23:4).

Nguồn: Dương Quang Thoại.