Vua Đavít trong một bài thơ đã viết: “Tôi cảm tạ Chúa vì tôi đã được tạo nên một cách đáng sợ và diệu kỳ. Các công việc của Chúa thật diều kỳ; Linh hồn tôi biết rõ lắm. Xương cốt tôi không giấu được Chúa. Khi tôi được tạo nên trong nơi bí ẩn; được kết thành một cách tinh vi ở nơi sâu của đất.” (Thi Thiên 139:14-15)
Để biết được sự tạo dựng của Thiên Chúa đối với con người là tinh vi kỳ diệu thế nào chúng ta xem dữ kiện sau: (1)
Trong suốt một đời người, quả tim đập 3 tỷ lần và bơm 48 triệu gallon máu.
Mỗi ngày, máu thực hiện một cuộc hành trình dài 96,540 km trong cơ thể chúng ta.
Bộ não trung bình của một người có 100 tỷ tế bào thần kinh.
Các xung động thần kinh truyền đến não và từ não truyền đi với vận tốc 274 km/giờ.
Không bao giờ bạn có thể hắt hơi mà không phải nhắm mắt.
Dạ dày của bạn cần phải tạo ra một lớp màng nhày mới cứ sau hai tuần lễ, nếu không, nó sẽ tự “tiêu hoá” nó.
Cần có sự tương tác của 72 cơ bắp khác nhau để tạo nên tiếng nói của chúng ta.
Tiếng ho văng ra khỏi miệng chúng ta với vận tốc 96 km/giờ.
Đứa trẻ sinh ra không có xương bánh chè. Phải chờ khi chúng được từ 2 đến 6 tuần tuổi thì bộ phận này mới xuất hiện.
Chúng ta sinh ra với 300 khúc xương, khi trưởng thành, chỉ còn 206 xương.
Đứa trẻ lớn nhanh hơn cả vào mùa xuân.
Trong suốt một đời người, phụ nữ chớp mắt nhiều gần gấp 2 lần đàn ông.
Một người nháy mắt trung bình 6,205,000 lần mỗi năm
Từ lúc sinh ra cho đến khi trưởng thành, mắt của chúng ta vẫn không thay đổi, trong khi đó, tai và mũi không ngừng phát triển cho đến lúc cuối đời.
Trung bình một đời người, chúng ta đi bộ trên quãng đường dài bằng 5 lần đường xích đạo.
Da đầu một người trung bình chứa 100,000 sợi tóc.
Hộp sọ con người được cấu tạo bởi 29 xương khác nhau.
Tóc và móng tay có dùng một chất liệu cấu tạo như nhau.
Diện thích bề mặt của ruột là 200 m2. Diện tích bề mặt của da người là 2 m2
Cứ mỗi giây qua đi, có 15 triệu tế bào máu bị tiêu hủy trong cơ thể.
Quả tim con người tạo ra một áp suất đủ để đẩy máu đi xa 9 m.
Xương đùi của con người cứng hơn bê tông.
Dưới lớp da mỗi người có 72 km dây thần kinh.
Cứ mỗi 24 giờ, một người trung bình thở 23,040 lần. (1)
Với những hiểu biết trên, chúng ta đồng ý với vua Đavít thốt lên câu điệp khúc mà ông đã nhắc lại bốn lần trong Thiên 107 là “Nguyện người ta cảm tạ Chúa vì tình yêu thương kiên trì của Ngài và các việc kỳ diệu Ngài đã làm cho con cái loài người.” (Thi Thiên 107: 8,15,21,31)
Mỗi sáng soi gương nhìn thân thể mình, có bao giờ bạn cảm tạ Chúa không? Chúng ta nên cảm tạ Thiên Chúa đã tạo dựng nên mình và đặt chúng ta trong thế giới sống động và đẹp đẻ, ấm áp nầy, chớ không đặt chúng ta trên sao Hoả khô cằn lạnh lẽo.
Hơn nữa, chúng ta cảm ơn Thiên Chúa, vì Ngài dựng nên chúng ta có linh hồn, ông Gióp nói “Có thần linh ở trong loài người và hơi thở của Đấng toàn năng cho chúng ta sự khôn sáng” (Gióp 32:8)
Chính nhờ linh hồn đó mà chúng ta trở thành quí gia trước mặt Thiên Chúa – Nếu không có linh hồn thì chúng ta chỉ như vạn vật hoa lá, chúng ta chẳng ra gì, để Chúa cần nhớ đến, chúng ta chẳng ra chi cả để Chúa thăm viếng. (Thi thiên 8:4)
Thiên Chúa đến trần gian thăm viếng chúng ta, qua cuộc đời Chúa Cứu Thế Giêxu. Để ban cho chúng ta tình yêu, sự cứu rỗi và hy vọng. Chúng ta có hai đường để chọn lựa: Từ chối tình yêu đó, để rồi khi “hơi thở tắt đi, loài người bèn trở về bụi đất mình, trong chính ngày đó các mưu mô nó liền mất đi” (Thi thiên 146:4) và bị hư mất xa cách Thiên Chúa đời đời trong sự khổ hình. Hay là tin cậy Chúa, chấp nhận tình yêu, để được tha thứ và nhận sự sống miên trường, khi qua đời và bình an hy vọng trong đời nầy.
Quyết định cho tương lai tùy thuộc vào sự lưạ chọn bạn hôm nay.
Hải Vân