Gió bạt kiêu sa rừng phong lộng lẫy
Như hội hoa đăng khoe áo thắm vàng
Mây ngũ sắc chợt tưng bừng thức dậy
Trên đỉnh thu cài vương miện huy hoàng
Đàn ngỗng thiên di về Nam ấm áp
Bỏ nơi đây khi cây lá thay màu
Chiều vào thu hoàng hôn rơi vàng vọt
Hồn quạnh hiu ta lại tưởng nhớ nhau...
Tầng mây núi giăng sầu lên xanh xám
Đường quanh co từng đoản khúc cuộc đời
Muôn lá chết nhuốm rừng thu ảm đạm
Buồn bay theo ngược hướng của mặt trời.
Từ giã lạnh Thu đi Đông trở lại
Lá khô rơi cây trơ gốc trụi cành
Tha thẩn bước trong đêm về trống trải
Lòng ngậm ngùi em lại nhớ về anh!...
BẠCH MAI