Lòng tự nhũ: Hãy sống đời giản dị
Nhìn mây đưa lời nguyện đến Thiên đường
Tôi thơ thẩn giữa chiều buồn vô vị
Nghe nỗi sầu tràn ngập đất tang thương.
Cành khô gãy xuống bụi gai cỏ dại
Tôi viết vội mấy dòng thơ cảm khái
Trước cuộc đời chìm nổi trước càng khôn.
Tôi quay về lửa trong lòng còn ấm
Thầm tạ ơn Thiên Chúa vẫn thương tôi
Cảnh quạnh hiu đón đưa vào suy gẫm
Tình yêu Ngài muôn thuở vẫn xanh tươi.
Ðời có Chúa, tôi nào mơ chi nữa
Phút tâm giao trong tĩnh mịch đêm trường
Nghe tan biến, mọi sầu đau thương nhớ
Kỷ niệm buồn từ buổi biệt quê hương.
Qua cửa sổ cánh trăng xanh vời vợi
Sáng hồn tôi sáng dịu cả khung trời
Tôi ngâm kẻ câu cỗ thi tụng ngợi
Ðức Muôn Cao hằng nhớ đến loài người.
LINH CƯƠNG.