1. Xuất thân
Tôi tên là Đoàn Viết Long, sinh năm 1966 tại một khu tập thể của trường đào tạo sĩ quan quân đội ở thị xã Bắc Ninh-Hà Bắc (Bắc Ninh), trong một gia đinh là cán bộ, công nhân viên quốc phòng. Gia đinh chúng tôi có 4 anh chị em: chị lớn, tôi và 2 em trai. Chúng tôi sinh ra trong giai đoạn đất nước còn bị chia cắt: miền Bắc đi trên con đường Chủ Nghĩa Xã Hội, vừa lo tiền tuyến; Miền Nam còn dưới chế độ Cộng Hòa.
Ba tôi thường xuyên ở chiến trường, nên chúng tôi gần như thiếu vắng tình cảm và sự gần gũi của một người cha. Mẹ tôi vừa đi công tác một mình nuôi 4 người chúng tôi theo chế độ bao cấp, vừa phải chia sẻ, phụ giúp cho họ hàng ở quê. Chúng tôi vừa đi học vừa làm thêm các công việc để phụ thêm thu nhập cho gia đinh như: đan sọt, bóc lạc ...
Học hết lớp 12, tôi thi đại học không đậu. Năm 1984, đất nước đã hòa bình, nhưng ba tôi vẫn còn công tác tại Campuchia thuộc sư đoàn 330 quân khu 9. Khi đó 3 anh em trai tôi được đưa vào miền Nam, và tôi tình nguyện nhập ngũ tại Campuchia. Em trai út tôi 12 tuổi được gửi vào trường Thiếu Sinh Quân, em kế thì vào làm công nhân viên quốc phòng, chị lớn tôi đang trong quân ngũ miền Bắc. Bản thân tôi cũng hy vọng ở chiến trường Campuchia mình sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ và phấn đấu trở thành đảng viên Cộng Sản như nhiều thanh niên khác ao ước, vừa là lý tưởng sống của nhiều thanh niên bấy giờ, vừa mong rằng sau khi xuất ngũ sẽ đi công tác trong một ngành nào đó.
Năm 1986 tôi nhập ngũ và vào mặt trận 979 quân khu 9 tại Phnom-Penh, thuộc cục chính trị mặt trận. Tôi vừa hăng say trong công tác, vừa năng nổ trong phong trào đoàn. Ở đây tôi bị sốt rét ác tính và bị chứng đau dạ dày. Sau khi xuất ngũ vài năm tôi mới dứt cơn rét hoàn toàn. Năm 1989 tôi được ra quân và vào học trường Đại học Sư phạm Kỹ thuật thành phố Hồ Chí Minh, Thủ Đức.
Trước đó một năm - 1988 - người em trai kế tôi có tiêu chuẩn là con cán bộ nên được đi lao động xuất khẩu tại Cộng Hòa Dân Chủ Đức. Là em kế dưới tôi 3 tuổi, nhưng chúng tôi gần gũi nhau suốt thời thơ ấu. Tuy là em nhưng cậu có cá tính rất chịu khó, nhường nhịn cả tôi và rất can đảm. Ngược lại, tôi thì rất ngại việc, yếu đuối, nhút nhát, sợ sệt và hay khóc Tôi được người em trai này bù lại và gần gũi mình như hình với bóng, như một người bạn thân. Em trai tôi luôn gần gũi và sẵn sàng giúp đỡ tôi mọi lúc, kể cả khi tôi bị những đứa khác bắt nạt. Những đứa lớn và dữ tợn nhất hay bắt nạt tôi trong đám trẻ làng bên kia, cũng bị em tôi lao thẳng đầu vào bụng khiến bị ngã xuống giao thông hào. Khi viết đến đây, tôi nhớ lại những kỷ niệm của chúng tôi vừa gần gũi, vừa ngộ nghĩnh và thấy yêu quý em trai mình vô cùng.
2. Biến cố
Năm 1990, một loạt các nước Xã hội Chủ Nghĩa tan rã, bức tường Berlin được dỡ bỏ, gây ra những biến động cho những người lao động Đông Âu, đặc biệt là Đông Đức. Nhiều thông tin tiêu cực được đưa ra như: ‘’hợp đồng lao động bị phá vỡ, mọi người phải về nước không có bồi thường, tiền Đông Đức đổi ra tiền Tây Đức: 5 lấy 1 . . .’’ Nhiều ngươi lao động nuôi hy vọng sau 5 năm sẽ giúp đỡ được gia đinh và có một số tích lũy cho tương lai, nhưng nhiều dự định, kế hoạch bị tan vỡ và nhiều người đa không muốn về nhà trong lúc đó. Em trai tôi là một người trong tâm trạng như vậy. Khi đó, có một trào lưu mới: ‘’sang tị nạn ở Tây Đức và mong sẽ có một hy vọng nào đó . .’’ Nhưng khi sang tới nơi, một số người lại lo lắng: ‘’Vậy thì sẽ đi đâu, về đâu và cho đến bao giờ mới trở về gia đinh?’’ Còn những người nhút nhát lại quay trở về Công ty xí nghiệp cũ, cam chịu và chờ đợi thông báo về nước. Em tôi thì nghĩ rằng: ‘’Nếu mình trở về thì gia đinh lại cứ ở trong tình cảnh khó khăn, còn mẹ thì lại lo lắng về tài chánh?...’’
3. Sự thất vọng
Đến khi nhà nước không cho phép công nhân tự do đi lại nữa, đồng thời những người đi tị nạn ở Tây Đức cũng không được phép trở lại nữa, thì tình hình lại khác: Nhà nước Đức thống nhất đã quyết định bồi thường lao động cho toàn bộ công nhân dù chỉ mới sang. Đồng tiền mới được đổi với tỉ lệ 1/1. Đây là tin mừng cho những người ở lại xí nghiệp, và là tin buồn cho những ai ra đi lúc đó. Em tôi càng rơi vào tình cảnh khó khăn . . Mọi người cùng Công ty xí nghiệp em tôi trở về nước được gặp gia đinh trong sự hân hoan sau những ngày xa nhà. Họ cũng có tài chính từ bồi thường lao động. Họ mua xe, mua đất, mua nhà, cưới vợ, thăm nom lẫn nhau, tiệc tùng tràn niềm vui. Gia đinh tôi thì ở trong tâm trạng nặng nề, phần vì khó khăn tài chính. Đặc biệt hơn là: ‘’Nó lại đi xa, một nơi có lẽ là quá xa lạ.’’ Có những suy nghĩ dại dột là em tôi có thể làm một điều gì đó ảnh hưởng đến truyền thống của một gia đinh cách mạng.
Lòng tin trong trũng tối cuộc đời
Tôi là một người anh luôn nhớ và dõi theo đời sống của em trai tôi. Tôi biết trong lúc này, em trai tôi còn ở trong tình cảnh khó khăn hơn chúng tôi rất nhiều (qua những người bạn kể lại), Nhưng tôi tin một điều: em tôi nhất định sẽ không làm điều gì sai phạm được. Một vài tháng sau, gia đinh tôi nhận được thư em nói rằng, thực sự em đã bị khủng hoảng tinh thần, đời sống phó mặc cho số phận. Đây là lúc mà có lẽ con người ta ở chỗ sâu nhất của sự chịu đựng. Nếu là tôi thì sẽ không biết ra sao?
Một thời gian sau, năm 1991, gia đinh nhận được từ em tôi một lá thư dài, nhưng nội dung chỉ nói về một chủ đề: ‘’Đức Chúa Trời - Đấng có thật và tốt lành.’’ Đức Chúa Trời? Lại một vấn đề lớn đến trên gia đinh chúng tôi. Đây là điều, thay vì em tôi nhận được một con đường mới, thì với gia đinh tôi lại lâm vào khủng hoảng, nhất là ba mẹ tôi. Bản thân tôi cũng vô cùng xót xa. Tại sao tai họa lại đến trên gia đinh tôi?
4. Những câu hỏi trên bước đường đến với Chúa Giê-xu
Khi em tôi viết thư về nói rằng, mình đa đặt niềm tin nơi Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời, thì ba mẹ tôi cảm thấy bị đau đớn và sĩ nhục. Điều trước tiên là: em tôi từ một nước Xã Hội Chủ Nghĩa lại sang tị nạn ở một nước Tư Bản Chủ Nghĩa (thực chất nước Đức đa thống nhất). Điều thứ hai: em tôi lại đi theo một tôn giáo mới, trong khi ba tôi là một sĩ quan cao cấp. Chúng tôi được học chủ nghĩa vô thần, vừa có những tín ngưỡng truyền thống ở VN (tất nhiên bây giờ tôi biết đây là một nghịch lý). Có lẽ hai điều đó đối với ba mẹ tôi là nhục nhã, một sự phản bội và ...mất tất cả! Họ không muốn và không cần nghe một lời giải thích nào hết, và cũng không cần phải suy xét gì nữa, vì đó là một kết luận.
5. Tình yêu thương vượt trên tất cả
Có một điều ở trong sâu thẳm của lòng tôi nói không thành lời, mà bây giờ tôi mới hiểu (vì khi đó tôi không thấy giận em tôi). ‘’Sẽ không có và sẽ không bao giờ có sự phản bội trên em tôi với gia đinh và với dân tộc!’’ Và có một nguồn yêu thương trong lòng kết dính chúng tôi với nhau rất chặt chẽ và lạ lùng.
Thời gian cứ trôi đi, em tôi cứ nói về Đức Chúa Trời trong sự bình an. Trong gia đinh, có lẽ chỉ có tôi bắt đầu ảnh hưởng sự bình an này. Các câu hỏi dần dần được trả lời trong lòng tôi (sau này tôi mới biết rằng có những suy nghĩ trước đây bị sai trật). Vì chẳng có một sự mua chuộc nào từ con người hết, chẳng có một sự tham gia chính trị nào hết, chẳng có một sự mê tín dị đoan nào hết. Vì các lời trong thư về Đức Chúa Trời rất chân thật, trong sáng và lạ lùng.
6. Sự khao khát và nghiêm túc đem đến sự nhận biết
Điều em mình tin theo Chúa Giê-xu là tốt và tôi không còn phản bác được nữa. Nhưng nói rằng Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa dựng nên trời, đất, biển và muôn vật, dựng nên loài người ngay từ buổi ban đầu ... thì tôi không thể chấp nhận được! Vì trước đây tôi học rằng: loài người được sinh ra bắt đầu từ những đơn thể đơn bào, đa bào, rồi tiến hóa dần lên thành con nòng nọc, đứt đuôi, nhảy lên bờ, bò sát, rồi đứng lên thành vượn, khỉ và ... thành người! Đó được coi là chắc chắn và là chân lý! Các bạn có từng học như vậy không? Chúng ta hãy thử suy xét! Thật là nguy hiểm khi hiện nay còn nhiều người nhận thức như vậy.
7. Suy nghĩ lại về một học thuyết
8. Hành trang trở về quê hương
Cuối năm 1997, em tôi báo tin sẽ hồi hương từ Tây Đức. Nhiều tâm trạng (lại nhiều tâm trạng) trong gia đinh, dòng họ và bạn bè. Nhất là mọi người đều vui mừng khi người con trai trong gia đinh sau nhiều năm xa cách (có lúc tưởng là biệt tích) đa sắp trở về, và chắc có nhiều điều mới lạ. Tôi cũng thấy vui vui. Được báo trước giờ hạ cánh, tôi và một người anh họ đi xe máy tới sân bay chờ đón người từ ‘’Tây’’ trở về. Khi đó khoảng 15,:00 giờ. Trong đoàn hành khách đi ra, kìa, em trai tôi, gần 10 năm xa cách xuất hiện. Vẫn nụ cười hiền dịu, tươi, nhưng điềm đạm, giản dị. Cách xa nhau khoảng 6 mét, tôi muốn lao vào bắt tay và ôm em, nhưng em đang chờ hành lý qua máy kiểm tra. Liền đó, các nhân viên hải quan tập trung xem xét và yêu cầu kiểm tra thêm, (sau này tôi mới biết, trong đó có một tờ kê khai số tiền của những bạn bè em gởi cho người thân là 25 ngàn Đức mã), và một điều nữa trong hành lý em có toàn Kinh Thánh và những cuốn sách nhỏ nói về Chúa Giê-xu. Còn tài chính của cá nhân em chỉ có vài trăm Đức Mã! Công an hải quan yêu cầu em xác nhận và ký tên toàn bộ sách văn phẩm đó. Có tới mấy trăm quyển xếp tầng tầng lớp lớp.
Sau khi vui lòng ký toàn bộ số sách trên khẳng định không có gì là xấu (theo tôi nhận định) tưởng là xong, lập tức công an hải quan yêu cầu giữ em tôi lại. Người anh họ tôi thất vọng về trước, tôi thì ở lại . Anh em không được nói với nhau một câu nào. Tôi hỏi thăm và biết nơi em làm việc . Bắt đầu từ đó , tôi được dần tiếp xúc với em trai tôi, càng thấy sự bình an, chân thật, trong sáng và đầy dạn dĩ, say sưa làm chứng cho các nhân viên hải quan không chút sợ hãi. Đúng là sự sợ hãi chỉ có ở người có tội, Nhiều đoàn công an , chuyên viên, an ninh tôn giáo đến làm việc, thẩm vấn, chụp ảnh. Nhưng em vẫn bình an nói về niềm tin của mình và khuyên mọi người hãy tin nhận Chúa Giê-xu! Sau 2 ngày làm việc, ba tôi cũng lên và cơ quan công an cẩn thận đề nghị ba tôi phải ký bảo lãnh cho em về. Về đến nhà có rất nhiều người tỏ ra thất vọng về em tôi như: "tài chính cầm về rất nhiềumà không phải của mình; toàn đem Kinh Thánh và nói về Chúa, gây phiền toái và làm ô danh gia đinh; Nghe đâu chính sách nhà nước Đức là với thời gian ở lại tị nạn nào đó thì được nhập tịch, thế mà chẳng ở; Thật vô tích sự và không biết còn điều gì sẽ xảy ra nữa đây v.v...
9. Ngạc nhiên
Càng tiếp xúc càng gần gũi, tôi càng nhận ra rằng, niềm tin nơi Chúa Giê-xu mà em tôi nhận được không phải một học thuyết, không phải một tôn giáo, không phải một chủ nghĩa, nhưng có một cái gì đó như một nền tảng chắc chắn. Dầu vậy có lúc tôi đa rủ em tôi ra bờ sông Hồng và để xác chứng những điều đa thành hình trong tôi:
- " Bây giờ chỉ có anh và em, hãy nói đi !
- Em có tham gia tổ chức chính trị nào không? "
- "Không!”
- " Vậy em có bị ép buộc hay nhận lương của tổ chức nào không?”
- "Không!”
- "Tâm trí vẫn sáng suốt đấy chứ?”
- "Vâng !”
Khi câu hỏi này thì tôi biết rõ là em có sự khôn sáng hơn tôi. Và vì tôi đa nhận ra rằng, đay là một niềm tin nơi Chúa Giê-xu, không có động cơ vụ lợi, không chính trị, chẳng ép buộc và đặc biệt không mê tín, cuồng tín hay dị đoan nào. Đây là một đời sống quân bình và khôn ngoan lạ thường. Mặc dù vậy tôi vẫn chưa tiếp nhận Chúa Giê-xu. Tôi bắt đầu đi kể cho các đồng nghiệp và bạn bè của tôi về đời sống em tôi theo Chúa Giê-xu, những phép lạ, những biến đổi đời sống của những người tin Chúa Giê-xu mà tôi nhận thấy, và những lời Kinh Thánh tôi được nghe. Khi đó tôi đang làm việc tại một công ty liên doanh, sau đó là nhà phân phối dược phẩm và hàng tiêu dùng Diethelm.
10. Phép lạ xảy ra - Tôi đầu phục Chúa
Một ngày kia - tháng 3-1998 căn bệnh quái ác " Rối loạn tiền đinh” lại hoành hành tôi cách dữ dội. Sự sợ hãi và tuyệt vọng hãm ép tôi. Các đồng nghiệp đưa tôi từ công ty về nhà, đoạn đường một cây số tưởng chừng xa mãi. Tôi đa nghĩ rằng: ‘’Chắc mình ... chết!’’ vì sự kinh khủng của cơn đau vì đa điều trị mãi không khỏi, cùng với căn bệnh loét hành tá tràng viêm dạ dày 10 năm. Hôm đó khi đi công việc Hội Thánh về, em tôi cùng một người anh em trong Hội Thánh khuyên tôi: ‘’Chúa Giê-xu yêu anh, anh hãy tiếp nhận Chúa đi. Ngài là Đấng có quyền tha tội, chữa lành anh.’’ Đúng vậy, tháng 3 năm 1998 tôi bằng lòng quỳ gối cầu nguyện: ‘’Xin Chúa Giê-xu tha thứ mọi tội lỗi con và nhận Ngài là Chúa đời sống con.’’ Lạ lùng thay sự bình an mà tôi chưa bao giờ có được đa xuất hiện trong tôi. Trong một hai ngày sau, tôi gượng dậy được. Có một sức sống mới rất lạ ở trong tôi. Tôi bắt đầu trở lại công ty đi làm và cứ thầm cầu nguyện ‘’Cám ơn Chúa!’’ Có một vài lần triệu chứng dạ dày chợt đến. Nếu như trước đây nó phải đau nửa ngày mới dứt. Nhưng tôi học được một điều: ‘’Khi đa ăn năn tội với Chúa Giê-xu thì đồng thời mọi rủa sả cũ, mọi bệnh tật đa được Chúa Giê-xu gánh rồi.’’ Nên về nguyên tắc (về pháp lý thuộc linh), bệnh tật không có quyền tồn tại trên tôi nữa. Và khi đó tôi chỉ nói: ‘’Cám ơn Chúa Giê-xu, cám ơn Chúa Giê-xu!’’
11. Cho tôi chia sẻ niềm tin với bạn
Các bạn thân mến, khi viết những dòng chữ này, tôi chỉ mong chia sẻ nhiệt thành về đời sống của mình và quá trình đến với Chúa Giê-xu, để mọi người cùng nhau đón nhận tình yêu, quyền năng siêu nhiên và phước hạnh của Ngài. Chúa Giê-xu là Con Đức Chúa Trời, Chúa Giê-xu là Đấng sống và có thật. Điều quan trọng là chúng ta cần có một thái độ nghiêm túc và lòng mong muốn tìm gặp điều tốt lành. Đức Chúa Trời là Tình Yêu Thương, như trong Kinh Thánh sách Giăng 3: 16 có chép: ‘’Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đa ban Con Một của Ngài, để cho những ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.’’
Các bạn thân mến, niềm tin nơi Chúa Giê-xu không phải là một tôn giáo. Tôi không bao giờ có ý định phản bác tôn giáo hay lập luận nào của các bạn. Nếu tôn giáo hoặc chủ thuyết vô thần đem đến sự giải quyết tận gốc nan đề trong đời sống xã hội, và giúp các bạn có một đời sống phước hạnh tại trên đất này, rồi đưa các bạn đến đời sống vĩnh hằng ở đời sau, thì tôi khuyên các bạn hãy tích cực bước tới.
Trên thực tế, có rất nhiều người nói rằng họ vô thần, thấy mới tin, nhưng họ vẫn thờ cúng, theo tôn giáo, có khi còn bói toán. Thậm chí có những người học vị rất cao trong trường vô thần, giảng dạy về điều đó, nhưng họ vẫn thờ cúng hoặc bói toán, cuối đời thì bệnh hoạn và chết trong đau khổ. Khi bất lực, người ta dễ để mình bị rơi vào một thái cực. Nhưng thật lạ, họ vẫn ở trong hai trạng thái trái ngược nhau. Như vậy, có thể là vô tình hay đa bị lẫn lộn. Nhưng xin các bạn đừng bối rối, tôi rất cảm thông với các bạn. Nếu chúng ta có một thái độ khiêm nhường và cởi mở với Tin Lành Chúa Giêxu, chúng ta sẽ đến gần được ngôi ơn phước Ngài. Ngoại trừ người có thái độ dửng dưng, hoặc thái độ thế nào cũng được, thì Kinh Thánh gọi đó là ‘’hâm hẩm’’. Chúa sẽ không làm gì trên họ được và đời sống sẽ không bao giờ thành công, làm gì cũng không định và chỉ thấy toàn sự bất an.
Các bạn thân mến, Lời Chúa Giê-xu dạy: Người ta sống không những cần có đồ ăn, áo mặc, phương tiện mà thôi, nhưng còn cần mọi Lời phán ra từ miệng Đức Chúa Trời (sách Mathiơ 4:4) Ngợi khen Chúa; Đây là câu chìa khóa để mở những thắc mắc của chúng ta: Con người cần phải được nghe Lời của Thượng Đế, thưa chuyện với Ngài (cầu nguyện). Đó là mối liên hệ tâm linh không thể thiếu được. Đức Chúa Trời tạo dựng con người là một loài đặc biệt: có Linh! Bởi vậy, con người có xu hướng thờ phượng, sự thờ phượng đúng và duy nhất là thờ phượng Đức Chúa Trời, là Đấng Tạo Hóa. Và tất nhiên Ngài tạo dựng con người có thể chất, vật chất. Tôi hiển nhiên cao 1,71 mét, nặng 58 kg, hơi gầy, nhưng có thể cân đo được. Đó là vật chất. Như vậy, các bạn và tôi, loài người chúng ta được Đức Chúa Trời tạo dựng từ ban đầu cùng muôn loài vạn vật, loài nào ra loài đó (sách Sáng thế ký 1). Loài người chúng ta là sản phẩm độc nhất vô nhị, nó không phải tiến hóa từ loài khác đâu! Tổ tiên tôi không phải từ loài khỉ. Nếu từ khỉ, tôi sẽ thờ khỉ. Nếu là nòng nọc, tôi sẽ thờ nòng nọc. Nếu nòng nọc sinh ra khỉ thì nòng nọc đáng trọng hơn, phải không? Con trai tôi khi mới 9 tuổi đa hỏi tôi ở công viên: ‘’Bố ơi, nếu người sinh ra từ khỉ thì sao bây giờ khỉ không tiếp tục thành người nữa? Mà nếu tiếp tục thành người thì đông lắm, bố nhỉ!’’ Tôi không có lời giải thích. Một tư duy logic! Cháu hỏi tiếp: ‘’Thế thì loài người có thể tiến hóa tiếp thành một loài khác tốt hơn không hở bố?’’ Tôi thật sự bất ngờ về điều này. Không lẽ loài người sẽ trở thành ra siêu nhân (Super man) mà bọn trẻ vẫn thường chơi? Và nếu sự phát triển của xã hội loài người từ thời nguyên thủy theo thuyết của Darwin là đấu tranh sinh tồn, thì đạo đức văn hóa chẳng có giá trị gì! Loài thú không cần giá trị tinh thần, nghệ thuật, sự thờ phượng Đức Chúa Trời giống như loài người, và thuyết Darwin đúng cho những loài đó. Các bạn thân mến, hãy cẩn thận suy nghĩ về đời sống mình! Hãy nghiêm túc với chính mình về một số điều mình đã tin trước đây!
12. Bạn hãy đến với Chúa Cứu Thế Giê-xu
Là người tin Chúa Giê-xu, mỗi Cơ-đốc-nhân có rất nhiều lý do để nói Tin Lành và sốt sắng về điều này cho mọi người, như mạng lệnh Chúa truyền: ‘’Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người’ (Mác 16:15). Một tình yêu thương bên trong thôi thúc, một kinh nghiệm mới muốn được bày tỏ v..v... Trong tôi cũng có những điều như vậy. Nhưng nếu một học thuyết nhiều năm nhiều thế hệ đa chấp nhận, và đến nỗi nó đa dường như trở thành chân lý, cho đến khi bạn vỡ lẽ ‘’không đúng’’, thì quả thật chúng ta không thể yên lặng được.
Bạn thân mến, tôi khuyên mời bạn hãy đến với Chúa, tìm kiếm Ngài, học Lời Ngài (Kinh Thánh). Kinh Thánh được hàng tỉ ngườI công nhận là Lời Thượng Đế, được in ra trên khắp thế giới, là nền tảng luật pháp của hầu hết các quốc gia thịnh vượng. Ngay cả nội dung hiến chương Liên Hiệp Quốc về quyền con người cũng mang đậm tinh thần của Kinh Thánh, vì Đức Chúa Trời là Đấng tạo dựng nên mọi loài và loài người, để phản ảnh hình ảnh của Ngài. Đức Chúa Trời là Tình Yêu Thương, Ngài ban Thánh Linh cho nhân loại, như trong Kinh Thánh sách II Timôthê 3:16,17 chép rằng: ‘’Kinh Thánh là Lời Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình; hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn, và sắm sẵn để làm mọi việc lành.’’
Hãy nghiêm túc! Tôi khích lệ những người nam và nữ thanh niên, sinh viên, mọi người bất luận ở những cương vị hay thành phần xã hội nào, dù bạn đang vui hay đang ưu tư trắc trở, Đức Chúa Trời là của cả nhân loại! Ngài dành tình yêu cho nhân loại! Đặc biệt những người nghèo khó, cùng khổ, cùng khốn, tuyệt vọng, đau đớn, bị ruồng bỏ. Dầu bạn có xấu xa vi phạm cỡ nào, Chúa vẫn luôn tha thứ. Chúa Giê-xu đa chết thay cho tôi, cho bạn. Đó là tình yêu lớn lao và không điều kiện.
Kinh Thánh cho biết:
- ‘’Mọi người đều đa phạm tội’’ (Rôma 3:23).
- ‘’Tiền công của tội lỗi là sự chết, nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Đức Chúa Giê-xu Christ’’ (Rôma 6:23).
- ‘’Họa mới có kẻ chịu chết vì người nghĩa, dễ thường cũng có kẻ bằng lòng chết vì người lành. Nhưng Đức Chúa Trời tỏ lòng yêu thương Ngài đối với chúng ta, khi chúng ta còn là người có tội, thì Đấng Christ vì chúng ta chịu chết’’ (Rôma 5;:7-8).
- ‘’Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đa ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất, mà được sự sống đời đời’’ (Giăng 3:16).
- ‘’Hễ ai tin nhận Ngài thì Ngài ban cho đặc quyền để trở nên con cái của Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin Danh Ngài’’ (Giăng 1:12)
- ‘’Đức Chúa Giê-xu Christ hôm qua, ngày nay cho đến đời đời không hề thay đổi’’. Ngài phán: ‘’Ta là Con Đường, Chân Lý và Nguồn Sự Sống; Chẳng bởi Ta thì không ai được đến cùng Cha’’ (Giăng 14:5,6).
- ‘’Trời đất này sẽ qua, nhưng Lời Đức Chúa Trời (Kinh Thánh) chẳng bao giờ qua đi (Mathiơ 24:35)
13. Cầu nguyện tiếp nhận Chúa
‘’Kính lạy Chúa Giê-xu, từ lâu nay con xa cách Ngài, con đa phạm tội và không thờ phượng Ngài như lẽ phải làm. Hôm nay đây con được biết Ngài đã từ trời giáng sinh, chịu chết trên thập giá, đền tội cho cả nhân loại và cho con. Giờ phút này con xin ăn năn mọi tội lỗi mình, xin Ngài tha thứ cho con, con biết ơn Ngài. Cũng giờ này, con quyết định mời Chúa Giê-xu bước vào đời con, làm Chủ cuộc đời con, làm mới tâm linh và đời sống con theo thánh ý tốt lành của Ngài. Con cám ơn Chúa. Concầu nguyện nhân danh Chúa Giê-xu. Amen.”
Xin chúc mừng, vì các bạn đa có một quyết định đúng đắn! Bây giờ chúng ta đều gọi Đức Chúa Trời là Cha, và trở nên anh chị em trong gia đinh Đức Chúa Trời. Nơi nào có những người anh chị em trong gia đinh của Chúa nhóm họp thờ phượng Chúa, thì ở nơi đó gọi là Hội Thánh. Bạn hãy tìm đến một Hội Thánh gần nhất hoặc liên hệ với chúng tôi:
Đoàn Viết Long
Nguồn: niemhyvong.com