An mang cuốn Kinh Thánh lại. Nội chậm chạp mở từng trang, ghé mắt nhìn vào các hàng chữ cho tới khi Nội tìm thấy chương 4 trong thơ thứ nhất của Giăng. Nội chỉ vào hai câu 18, 19 và bảo An đọc.
An đọc lớn tiếng, thong thả, rành rọt từng chữ một:
“Quyết chẳng có điều sợ hãi trong sự yêu thương, nhưng yêu thương trọn vẹn thì cất bỏ sự sợ hãi vì sự sợ hãi có hình phạt, và kẻ đã sợ hãi thì không được trọn vẹn trong sự yêu thương. Chúng ta yêu, vì Chúa đã yêu chúng ta trước”.