(Xin gửi đến những đứa con của Đà Nẵng)
Tôi yêu lắm những con người Đà Nẵng
Ngoài đơn sơ, trong trĩu nặng tâm hồn
Như dòng sông lai láng nước non
Tuôn chảy mãi chẳng bao giờ khô cạn
Tôi yêu lắm những ruộng đồng bát ngát
Cánh có bay, và biển sóng mênh mông