Mẹ
ơi, thêm một mùa xuân nữa
Trên xứ
người lòng chạnh nhớ quê hương
Nhớ luống
rau xanh, nhớ những con đường
Nhớ chiều
ba mươi mẹ ngồi gói bánh
Nhớ đêm
đông quê mình rét lạnh
Than
lửa hồng mẹ nhường nhịn cho con
Trời
tối âm u, mong một ánh trăng tròn
Mẹ
dắt con đi trên đường đất nhỏ
Kỷ
niệm buồn đau vẫn còn nguyên ở đó
Khi
con về mộ mẹ đã xanh rêu
Giòng
sông xưa giọt nước mắt cuốn theo
Chiều
xuống thấp bước chân người trơ trọi
Bao
nhiêu xuân rồi lòng con đau nhói
Chút
ân tình gửi lại cố hương xưa.
Lê
Văn Thể