Lời Kinh Thánh

Hãy tin Đức Chúa Jesus, thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu rỗi. Kinh Thánh - Công Vụ Các Sứ đồ 16: 31

Thứ Bảy, 14 tháng 7, 2012

VÔ THƯỜNG


Là người Việt Nam ở hải ngoại, phần đông chúng ta nếu không qúa trẻ tuổi, đều có kinh nghiệm về những tang thương biến đổi, nhất là cuộc đổi đời năm 1975, đã làm thay đổi hoàn cảnh rất nhiều người Việt Nam. Sự vật quanh ta luôn luôn đổi thay, như một triết gia đã nói: “Không có ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông.” Vì nước trong dòng sông luôn luôn di động.

Sự thay đổi của vạn vật quanh ta được gọi là VÔ THƯỜNG, chữ này có thể đinh nghĩa như sau: “VÔ THƯỜNG là không thường, không mãi mãi ở trong một trạng thái nhất định; luôn luôn thay hình đổi dạng; đi từ trạng thái hình thành đến biến đi rồi tan rã...” (Hòa Thượng Thích Thiện Hoa).
VÔ THƯỜNG ảnh hưởng đến cả sự sống của chúng ta. Có gì là chắc chắn của mình đâu! Ngay cả thân xác này cũng vậy: “Ngày nay tồn tại, ngày mai khó bảo đảm.” (Kinh Niết Bàn). Thấy đó rồi mất đó. Có những người bạn của mình, mới gặp vui vẻ vài tháng qua, nay nghe ra đã mất. Thật là:


“Mảnh hình hài không có, có không!” (Cao Bá Quát).


Thánh Kinh cho chúng ta biết: “Hư không của sự hư không, thảy đều hư không!” (Truyền Ðạo 1:2). Mọi sự vật đều đổi thay. Ðiều đổi thay lớn trong đời chúng ta là sự chết. Chúng ta nên để ý: “Trong bốn hiện tượng của vô thường: Sanh, già, bịnh và chết thì “chết “rõ là cái điều làm cho chúng sinh kinh hãi nhất.” (Hòa Thượng Thích Thiện Hoa).


SỰ CHẾT đến với bất cứ ai và nó đến bất cứ lúc nào! Chúng ta thấm thía vô cùng khi đọc câu kinh: “Mạng người sống, in như dắt trâu đến lò thịt: trâu đi một bước, thì một bước đến gần chỗ chết. Cũng như thế, người sống qua một ngày giống hệt như trâu nọ từng bước một đi đến lò chết.” (Kinh Lục-độ tập).


Không ai có phương pháp nào để tránh được sự chết. Thánh Kinh cho biết: “Theo như đã định cho loài người phải chết một lần rồi chịu đoán xét.” (Hê-bơ-rơ 9:27).


Tất cả chúng ta đều bị vướng vào vòng VÔ THƯỜNG trong đó có SỰ CHẾT. Mỗi chúng ta dù giàu sang đến đâu, thì cũng sẽ đến chỗ tận cùng của cuộc đời, đó là SỰ CHẾT. Hơn nữa nó đến rất mau, như cụ Ðồ Chiểu đã ví:
“Người đời như bóng phù du, Sớm còn tối mất công phu lỡ làng!” (Lục Vân Tiên).



Còn Môi se thì nói: “Tuổi tác của chúng tôi đến được bảy mươi, Còn nếu mạnh khỏe thì đến tám mươi; Song sự kiêu căng của nó bất quá là lao khổ và buồn thảm, Vì đời sống chóng qua, rồi chúng tôi bay mất đi.” (Thi Thiên 90:10).


Tại sao con người lâm vào cảnh đáng buồn như vậy? Tại vì con người đã vô tình tự bước vào vòng khổ lụy. Thượng Ðế tạo dựng con người. Ngài yêu thương họ. Ngay từ buổi khởi nguyên, Thượng Ðế đã đặt con người nơi vườn Ðịa đàng phước hạnh. Hằng ngày loài người được thưa chuyện, thông công mật thiết với Thượng Ðế là Nguồn Sống của mình. Nhưng tiếc thay, tổ tiên của nhân loại là Ông A Ðam đã bứt đứt sợi dây thông công qúy báu này, vì nghe lời cám dỗ của kẻ phản loạn là Sa tan. Từ đó con người trôi dạt xa dần, xa mãi... càng lúc càng xa ... càng lúc càng xa... Thượng Ðế. Ngài là “Ðấng Hằng Hữu” (Xuất-ê-díp-tô-ký 3:14) và Ngài cũng là “Ðấng Hằng Sống” (Giê-rê-mi 10:10), vì xa Ngài nên con người phải gặp điều nghịch lại. Ðiều nghịch lại đó là VÔ THƯỜNG và SỰ CHẾT.


Hoàn cảnh đã như vậy, phải chăng chúng ta hoàn toàn thất vọng? Không! Vì Thượng Ðế vẫn yêu thương chúng ta! Ngài phán cùng mỗi chúng ta rằng: “Ðàn bà há dễ quên cho con mình bú, không thương đến con trai ruột mình sao? Dầu đàn bà quên con mình ta cũng chẳng quên ngươi.” (Ê sai 49:15).

Tuyệt đỉnh tình yêu của Thương Ðế dành cho chúng ta được thể hiện qua Con Một của Ngài là “Ðấng Christ vì chúng ta mà chịu chết.” (Rô ma 5:8). Thượng Ðế bằng lòng chấp nhận thập hình mà Chúa Cứu Thế Jêsus đã chịu, trên thập tự giá, là khổ hình thay thế cho chúng ta. Ðây là ân huệ lớn lao, mà lại là ân huệ bởi tình yêu cao cả của Thượng Ðế, cho nên có thể một số người trong chúng ta khó hiểu thấu! Thánh Linh Ngài sẽ giảng giải cho chúng ta, khi chúng ta chấp nhận ân huệ của Ngài, tức là khi chúng ta nhận Chúa Jêsus là Cứu Chúa của mình. Kính thưa qúi Vị chúng tôi ăn năn những tội lỗi của chúng tôi với Thượng Ðế Hằng Hữu và trở lại thờ phượng Ngài qua sự chết chuộc tội của Chúa Cứu Thế Jêsus. Chúa Jêsus ban chúng tôi đời sống mới và vui thỏa trong ân sủng Ngài. Vì “.ø.. hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Ðức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài,” (Giăng 1:12). Những điều phước hạnh huyền nhiệm trong Chúa Cứu Thế Jêsus, chúng tôi không đủ lời tả hết cho qúy vị. Giống như chúng tôi đang thưởng thức một trái cây thơm, mát, ngọt từ miền đất Vạn Lành mà chúng tôi không thể diễn đạt hết hương vị của nó. Xin mời qúy vị chấp nhận và nếm trải tình yêu cứu rỗi của Chúa Jêsus để cùng biết sự ngon ngọt tươi mát là dường nào trong Chúa Cứu Thế Jêsus với chúng tôi.

Tạ ơn Chúa Cứu Thế Jêsus, Ngài đã và đang dẫn dắt chúng tôi những bước đi vượt ra ngoài vòng VÔ THƯỜNG và SỰ CHẾT. Nếu được hỏi muốn sống hay muốn chết, thì chúng tôi trả lời muốn sống. Chúng tôi muốn sống để sống với gia đình; chúng tôi muốn sống để chia xẻ ơn cứu rỗi của Ðức Chúa Jêsus với Qúy Vị là những Ðồng Hương qúy mến của chúng tôi, và chúng tôi cũng muốn sống để nhắc nhở gia đình, thân quyến chúng tôi bền vững trên bước đường theo Chúa. Nhưng khi nào Thượng Ðế quyết định cho chúng tôi chết, thì chúng tôi không hề kinh hoàng SỰ CHẾT. Vì chúng tôi biết chắc chắn rằng: “Phước thay cho những người chết, là người chết trong Chúa.” (Khải thị 14:13). Vì khi chết, linh hồn chúng tôi được ở với Chúa; còn thể xác chúng tôi, dù trở thành cát bụi, thì Chúa Cứu Thế Jêsus sẽ khiến cho “được sống lại trong ngày cuối cùng.” (Giăng 6:40). Lúc đó “Chúa sẽ biến hóa thân thể hư hoại của chúng tôi ra giống như thân thể vinh quang của Ngài.” (Phi Líp 3:21 BDY), rồi chúng tôi “sẽ được ở với Chúa luôn luôn.” (I Tê sa lô ni ca 4:17 BD LM Nguyễn Thế Thuấn). Là con dân của Chúa chúng tôi được phước hạnh biết bao!


Còn VÔ THƯỜNG thì sao? VÔ THƯỜNG cũng xảy đến với chúng tôi như nó xảy đến với những người khác. Nhưng trong Chúa Cứu Thế Jêsus: “Mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Ðức Chúa Trời.” (La mã 8:28). Như vậy, khi sự VÔ THƯỜNG xảy đến, VÔ THƯỜNG sẽ trở nên là những SỰ ÍCH LỢI cho chúng tôi. Chúng tôi không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai của chúng tôi. Nhưng chúng tôi biết tường tận là tương lai của chúng tôi đang ở trong tay Thượng Ðế toàn năng, “là Ðấng ban cho sự bình an và làm nên điều tai họa.” (Ê sai 45:7), mà chính Ngài là Cha thương yêu của chúng tôi. Cho nên chúng tôi thật hết sức an tâm!


Thượng Ðế đang thương yêu qúy vị. Lời Ngài đang mời gọi qúy vị rằng: “Hãy trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn sóc anh em.” (I Phi e rơ 5:7). Xin qúy vị đáp lại lời mời gọi yêu thương của Thượng Ðế. Khi qúy vị ở trong vòng tay yêu thương của Chúa Cứu Thế Jêsus, qúy vị không cần phải lo sợ VÔ THƯỜNG và cũng không cần phải kinh hoàng SỰ CHẾT.

Là con của Chúa Cứu Thế Jêsus, chúng tôi được bình an và phước hạnh vô cùng! Kính mời qúy vị cùng hưởng với chúng tôi. A-men

Mục sư Trần Hữu Thành