Lời Kinh Thánh

Hãy tin Đức Chúa Jesus, thì ngươi và cả nhà đều sẽ được cứu rỗi. Kinh Thánh - Công Vụ Các Sứ đồ 16: 31

Thứ Bảy, 30 tháng 6, 2012

Một Người Chết 27 Người Được Sống


Ngày 19 tháng 5 năm 2010 vào khoảng 4 hay 5 giờ sáng trong lúc ngủ say, vợ chồng tôi thình lình bị đánh thức vì có chuông điện thoại reo.


Bình thường thì vợ tôi đi nghe điện thoại vì muốn tôi ngủ thêm để lát nữa còn dậy để đi làm. Nằm trên giường nhưng tôi đã thức lắng nghe coi ai gọi điện thoại vào giờ nầy. Khi vợ tôi bắt điện thoại lên tôi nghe giọng nói của vợ tôi sửng sốt qua tiếng kêu: "Ồ, hồi nào vậy?". Nằm trên giường tôi suy nghĩ chắc có chuyện không lành đã xảy ra. Đầu tiên tôi nghĩ chắc ở nhà má vợ tôi đã xảy ra chuyện, vì người gọi điện thoại qua Đức là người thân bên gia đình của vợ tôi. 

Vì sao tôi nghĩ như thế ! Vì má vợ tôi là người rất ốm yếu và thường hay bịnh hoạn trong những năm gần đây. Sau khi gác điện thoại xong thì tôi thấy vợ tôi rất im lặng, sau đó vợ tôi đi đến bên tôi và ngồi xuống cạnh bên. Tôi hỏi có chuyện gì xảy ra hả? Vợ tôi im lặng vài giây rồi ôm vai tôi, nói: "Má anh chết rồi!" Nghe vợ nói, tôi hơi bàng hoàng nhưng chưa tin hẳn. Tôi hỏi lại: "Em có nghe lộn hay không? Má anh hay là ba anh?" Vợ tôi trả lời: "Má anh, chứ không phải ba anh!" Lúc đó tôi mới chịu tin má tôi chết là sự thật. Trong gia đình tôi ai ai cũng nghĩ là ba tôi sẽ chết trước má tôi, vì ba tôi mang chứng bịnh đau tim nhiều năm, rất nặng, đã nhiều lần ra vô bịnh viện, đã giải phẩu nong tim nhưng cũng chỉ đỡ một phần nào mà thôi. Còn má tôi là người rất khỏe mạnh ăn uống rất bình thường.

Tin má tôi chết là cú sốc lớn cho gia đình, bà con, họ hàng, lối xóm. Thu xếp công chuyện và xin được ngày nghỉ phép tổng cộng được 10 ngày. Tôi bay hãng Cathay về Hồng Kông sau đó đổi chuyển máy bay về Việt Nam để dự đám tang. Xe vừa dừng trước cổng nhà, tôi thấy có nhiều người ra đón. Tôi vô gặp bà chị thứ hai, vừa thấy tôi chị khóc mếu máo: "Em về lần nầy không gặp được má nữa rồi. "Đám tang của má tôi được gia đình tổ chức theo nghi lễ bên Phật Giáo. Vì bên ngoại tôi đều thờ Phật, có cúng tế, có thầy sư gõ mỏ tụng kinh, có ban nhạc kéo đờn cò khi có người đến phúng điếu, các em trai tôi thì đứng cạnh bên quan tài xá lạy để tạ ơn những người đến viếng!

Trên bàn thờ thì khói hương nghi ngút. Là một người tin Chúa, tôi biết giữ điều răn của Ngài dù bất cứ trong mọi hoàn cảnh. Trong đám tang ai làm gì thì làm vì họ chưa tin Chúa, riêng tôi thì không lạy, không đốt nhang, không ăn đồ đã cúng mặc dù tôi là con trai trưởng nam cũng không ai bắt buộc được tôi! Trong đám tang người ta nói về sự mất mát, sự chết, sự ra đi vĩnh viễn, còn tôi thì lợi dụng thời gian có được tôi nói về Chúa, sự cứu rỗi và sự sống đời đời. Và cảm tạ ơn Chúa, sau vài tiếng từ sân bay về nhà tôi đã dẫn dắt 4 người và hướng dẫn họ cầu nguyện tin Chúa tại đám tang. Đám tang của má tôi người ta đến đưa tiễn rất đông, má tôi được chôn ở Hốc Môn là quê bên nội tôi. Trước khi quan tài được hạ xuống thì tôi được gia đình đề cử (vì là con trưởng nam) nói vài lời cám ơn những người đến tham dự. Trước mặt hàng trăm người hiện diện trong đó có nhà sư, bà con bên nội, bà con bên ngoại và bạn bè thân hữu tôi đã nhờ ơn Chúa mạnh dạn làm chứng lại niềm tin của má tôi trước khi chết đã đặt đức tin vào nơi Chúa. Nguyên văn lời làm chứng của tôi như sau: "Kính thưa ông bà , cô, bác và anh chị em. Thay mặt cho gia đình tôi xin chân thành tri ân đến hết thảy ông bà, cô bác anh chị em hôm nay đã đến an ủi, chia buồn và đưa tiễn má của chúng tôi về nơi an nghỉ cuối cùng. Tôi thật đau buồn vì từ nay má tôi không còn nữa, nhưng qua lời hứa của Chúa lòng tôi thật sự được yên ủi rất nhiều vì má tôi là người đã đặt niềm tin mình vào nơi Chúa. Lời Chúa hứa phước cho ai chết là chết ở trong Chúa. Hễ ai tin nhận Chúa Giê-xu thì sẽ được sự sống đời đời. Má tôi hôm nay thân xác nằm đây, nhưng linh hồn chắc chắn được Chúa cho vào nơi ở tốt nhất. Một lần nữa đại diện cho gia đình tôi xin cám ơn đến hết thảy quí ông bà anh chị em và trong lúc tang gia bối rối có điều chi sơ xuất xin niệm tình tha thứ, cầu xin Chúa ban ơn ban bình an và ban phước cho quí vị!


Sau khi chôn cất má tôi xong, những ngày kế tiếp tôi không đi đâu hết mà chỉ tập trung vào việc làm chứng cho anh chị em trong gia đình. Mỗi ngày Chúa cho tôi đi thăm hết người nầy đến người nọ, và cảm tạ ơn Chúa sau khi làm chứng xong tôi kêu gọi thì họ đều bằng lòng tin nhận Chúa. Có nơi tôi cầu nguyện cho cả gia đình 5 người tin Chúa, có nơi 4 người, có nơi 3,có nơi 2 và có nơi 1 người. Đặc biệt là người chị thứ 3 của tôi, sau khi đã tiếp nhận Chúa 1 tiếng, chị nói với tôi: "Em sáu ( ở nhà tôi thứ 6 ) ngày mai em đến nhà chị dẹp hết mấy cái bàn thờ cho chị." Ban đầu tôi chưa tin hẳn lời chị nói nên hỏi lại: "Chị Ba, chị nói thiệt hả?" Chị tôi trả lời dứt khoát: "Chị nói thiệt!" Rồi chị nói tiếp: "Em nói tin Chúa được cứu, được Chúa ban phước thì chị tin lời em bởi vì chị thờ nhiều thần thánh quá mà chẳng được phước gì cả. Nên kể từ đây chị không thờ ai nữa cả ngoài Chúa! Lòng tôi thầm cảm tạ ơn Chúa vì sự biến đổi lạ lùng của Chị Ba tôi.

Vào sáng sớm trước khi tới nhà Chị Ba tôi để dẹp bàn thờ, tôi đi taxi đến chợ Bến Thành tìm mua những bức tranh xà cừ có in câu Kinh Thánh và câu gốc, nhưng tìm hoài mà chẳng có chỗ nào bán. Nhưng cảm tạ ơn Chúa Ngài cũng đã sắm sẵn cho em gái tôi quen biết một chị tín đồ cùng nhóm ở Hội Thánh Khánh Hội, và nhờ chị tín đồ nầy chúng tôi biết có một chỗ bán những bức tranh mà chúng tôi cần tìm. Sau khi mua được 9 bức tranh có in bảng 10 điều răn và những câu gốc thì tôi đi xe đến nhà chị của tôi. Nhà Chị Ba tôi có nhiều bàn thờ trông giống như một cái am: Nào là bàn thờ bà Ma-ri-a, bàn thờ Phật, bàn thờ bà quan thế âm, bàn thờ thần tài, bàn thờ quan công và bàn thờ ông địa. Trước khi dẹp bàn thờ tôi thầm nguyện với Chúa xin Ngài bảo vệ tôi vì tôi biết tôi đang đánh trận với quyền lực tối tăm cho nên tôi không thể khinh thường  mà nhờ vào sức Chúa! Tôi tắt cầu giao điện và cắt bỏ hết dây điện dùng để đốt đèn trên bàn thờ, tôi bắt thang và leo lên tháo bỏ hết những hình tượng rồi đem bỏ phía sau hè. Sau khi dọn sạch sẽ những hình tượng bàn thờ thì tôi lấy bảng 10 điều răn đã mua sẵn đóng ở giữa nhà tại nơi thờ những thần tượng trước đó. Tôi xin làm chứng thêm điều nầy. Lúc tôi dọn dẹp bàn thờ thì có 3 đứa cháu gái kêu tôi bằng cậu cùng dọn dẹp với tôi, tụi nó khoảng 10, 11 tuổi. Tôi kêu tụi nó đi khắp xung quanh nhà, đi xem phòng ngủ, phòng bếp… hễ chỗ nào thấy hình và tượng thì lấy xuống hết đem đi bỏ. Sau khi chúng tôi đã dọn sạch sẽ hình tượng ở trong nhà thì chúng tôi đi ra ngoài sân tìm kiếm tiếp. Ở phía trước cửa nhà chị tôi có thờ một bàn thiên nhưng trên bàn thờ thì thờ ông địa và những ông thần khác, những bức tượng nầy nhỏ nhưng được trét xi-măng cho cứng. Chúng tôi tìm cục gạch và gõ vào những bức tượng cho sứt ra rồi đem đi bỏ. Khi xong xuôi mọi việc thì chúng tôi ngồi nghỉ uống nước. Nhân cơ hội có 3 đứa cháu gái ngồi chung, tôi đem Kinh Thánh ra và chọn câu Rô-ma 6: 23 để làm chứng cho các cháu. Cảm tạ ơn Chúa sau khi trình bày và giải thích về tội lỗi, về sự chết, sự sống đời đời do Đức Chúa Trời ban cho ở trong Chúa Giê-xu thì tôi kêu gọi các cháu và 3 cháu bằng lòng tin nhận Chúa. Cũng chính nơi phòng khách của chị Ba tôi là nơi thờ các thần tượng trước đó, tôi đã hướng dẫn các cháu tin Chúa và cầu nguyện cho các cháu tiếp nhận Ngài. Qua ngày hôm sau cũng tại nơi đây tôi đã hướng dẫn thêm 1 cháu trai nữa tin Chúa.

Cảm tạ ơn Chúa 10 ngày được về Việt nam để tham dự đám tang của má tôi, Chúa đã cho tôi đưa dắt được 27 người trở lại với Ngài. Trong 27 người thì đã có 23 người là thành viên trong gia đình. Tôi cũng đã làm chứng cho 1 ông già chạy xe ôm tin Chúa, 1 tài xế xe hơi và 2 thanh niên hàng xóm.

Sau khi về lại nước Đức, tôi liên lạc trên mạng một chị em tín đồ ở Hội Thánh Sài-Gòn và nhờ chị đến nhà tôi chăm sóc cho những người mới tin Chúa. Chị tín đồ nầy đã hết lòng sẵn sàng đến nhà tôi. Và qua sự tận tình chăm sóc của chị, giờ đây một số người trong gia đình tôi được lớn lên với lời Chúa và đức tin của họ bây giờ rất mạnh mẽ: họ trung tín đi thờ phượng Chúa mỗi tuần ở nhà thờ Sài Gòn; biết ca ngợi Chúa; biết làm chứng về Chúa và qua họ bây giờ có rất nhiều người trở lại tin Chúa. Giờ đây ở chợ cá Bình Điền xuất hiện 1 điểm nhóm mới, điểm nhóm nầy được tổ chức tại nhà đứa cháu ruột của tôi.

Tóm lại: Gia đình chúng tôi đau buồn vì sự ra đi của má tôi, không gì mất mát to lớn bằng khi trong gia đình có người thân qua đời. Mặc dù đau buồn nhưng trong lòng tôi lúc nào cũng thấy được yên ủi, yên ủi qua lời Chúa hứa: "Phước cho người nào chết là chết ở trong Chúa." Má tôi đã đặt niềm tin vào Chúa thì chắc chắn nhận được phước hạnh do Chúa hứa ban.

Tôi cũng cảm tạ ơn Chúa vì trong thời điểm xấu nhất thì Chúa tạo cho tôi có cơ hội gần gũi bên gia đình, do đó tôi đã lợi dụng thời gian có được và kết quả thật là phước hạnh. Halelugia! Chúa đã biến đau thương thành yên ủi và vui mừng, biến đau khổ thành phước hạnh. Trên đời có gì quí hơn 1 linh hồn được cứu, tôi vui vì không chỉ 1 linh hồn mà cả thảy 27 linh hồn. Những linh hồn đó lại là những người thân thương của tôi.


Ghi chú: Chị Ba tôi (người kêu tôi dọn dẹp bàn thờ) và cháu Thắng (là người có điểm nhóm thành lập tại nhà) là 2 người có đức tin mạnh mẽ, đã dắt được nhiều người trở về với Chúa hiện nay tại chợ đầu mối Bình Điền. Cháu Thắng, cháu kêu tôi bằng cậu ruột hiện đang được Hội Thánh Sài Gòn huấn luyện, đào tạo để trở thành người phục vụ Chúa sau nầy.

Chợ đầu mối Bình Điền là hiện thân của chợ cá và vựa trái cây của Chợ Cầu Ông Lãnh năm xưa. Em trai tôi và nhiều người cho tôi biết chợ nầy lớn nhất nước và lớn nhất khu vực Đông Nam Á hiện nay.

Phương pháp để đưa người thân đến với Chúa của tôi là cưu mang linh hồn họ trong sự cầu nguyện. Xin Chúa tạo cơ hội cho mình gặp được họ để làm chứng và mở lòng họ khi nghe đến Danh Ngài.


(Để khích lệ những ai có tâm tình muốn người nhà trong gia đình được cứu qua niềm tin đặt vào Chúa Cứu Thế Giê-xu)

Viết ngày 07. 01. 2012 tại Siegen

Đặng Trọng Ngà
(Phục Vụ)