Sài Gòn vẫn những hàng cây dãy
phố
Nắng thêng thang và lá rụng ven đường
Cả trời mây xưa cũ yêu thương
Chân đằm thắm sợ phai mờ dấu vết
Ta lắng nghe trong tim từng trái chết
Thời vàng son kỷ niệm đã rong rêu
Sài Gòn buồn bao cát bụi bay theo
Bao hình bóng vùi chôn trong lớp đất
Rượu không uống mà hồn say chất ngất
Trong nỗi đau nghìn kiếp vẫn không thôi
Sài Gòn ôi! Lòng nhớ mãi khôn nguôi !
1983
Lê Nguyễn Hà Vy (USA)