Mỗi khi tôi đọc hoặc nghe hay nhớ tới cụm từ "tình yêu thương" thì trong lòng không những chỉ rạo rực, hạnh phúc mà tôi còn có cảm giác như có một luồng hơi ấm thiêng liêng tỏa ra từ 3 chữ tình yêu thương đó. Đúng vậy "Đức Chúa Trời là sự yêu thương..." (I Giăng 4:16).
Tôi được sinh ra trong một gia đình đông con và lớn lên trên một miền quê nghèo, lạc hậu. Khi nhỏ tôi cũng được nghe, được biết tới 3 chữ tình yêu thương. Nhưng 3 chữ tình yêu thương đối với tôi ngày đó chỉ có nghĩa là chia cơm, sẻ áo hoặc những lời động viên an ủi bình thường trong cuộc sống mà thôi. Và rồi những ước mơ ngây thơ của một cô bé mê chuyện cổ tích là được gặp "Bà Tiên" để xin bà một điều ước chỉ vì cuộc sống quá nghèo khổ. Nhưng mong hoài mong hoài mà chẳng gặp được bà Tiên. Thế rồi thời gian trôi đi cô bé nghèo "là tôi bây giờ" tới tuổi trưởng thành, tôi bắt đầu chập chững bước vào cuộc sống và từ từ nhận thấy cuộc sống không đơn giản chút nào: (Vất vả gian nan, lo âu buồn khổ, cay đắng hận thù, đặc biệt đầy những cám dỗ của tội lỗi). Rồi năm tháng trong đường đời đã cho tôi thấy không ít những sự trái ngang xảy ra trong cuộc sống.
Bản thân tôi cũng đã phải chịu đựng những nỗi buồn lo lắng, nhưng tôi chỉ biết ngậm ngùi và thầm kêu: "Trời ơi,sao con khổ thế này?" mặc dù khi đó tôi có biết ông Trời là ai đâu. Thời gian còn sinh sống ở quê mẹ, tôi cũng đã được nghe đến tên Đức Chúa Trời và Chúa Giê-xu (vì một số vùng lân cận cũng có phần ít người theo đạo công giáo). Nhưng ngày đó tôi chỉ nghĩ Đức Chúa Trời và Chúa Giê-xu cũng chỉ là Thần Thánh mà những người công giáo họ tôn thờ cũng như người theo đạo phật thờ Phật mà thôi.
Và cho đến khi không những chỉ biết Đức Chúa Trời mà tôi còn hiểu rõ Ngài là ai. Đức Chúa Trời là Đấng đã tạo dựng nên trái đất, con người, và mọi thứ trên thế gian (Trong Sách cựu ước; Sáng-Thế ký đoạn 1& 2).
"Ấy chẳng phải các ngươi đã chọn ta, bèn là ta đã chọn và lập các ngươi..."(Giăng 15.16)
Cảm tạ Đức Chúa Trời kính yêu! Ngài đã thương yêu con từ lâu mà con không biết!
- Loài người là gì, mà Chúa nhớ đến?
- Con người là ai, mà Chúa săn sóc đến? (Hê-bơ-rơ 2:6)
- Hoặc: ... Con loài người là chi, mà Chúa thăm-viếng nó? (Thi-thiên 8:4)
Đúng vậy! Tôi đã chẳng là gì mà Chúa đã không những chỉ thương yêu, nâng đỡ, an ủi mà Ngài còn gọi tôi đến và ban tặng cho tôi món quà vô giá. Và tôi đã kính cẩn quì xuống đón nhận ân huệ "sự sống đời đời" từ nơi Ngài ban cho: "Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ ai tin thì được sự sống đời đời"(Giăng 6:47). Vì "Sự sống đời đời là nhìn biết Cha, tức là Đức Chúa trời có một và thật, cùng Jesus-Christ, là Đấng Cha đã sai đến"(Giăng 17:3).
Đức Chúa Trời không những yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, ... (Giăng 3:16) mà Ngài còn: "... là Đức Chúa Trời nhân-từ, thương-xót, chậm giận, đầy-dẫy ân-huệ và thành thực"(Xuất Ê-díp-tô Ký 34:6). Ngài là người Cha nhân từ, Ngài là thiện và sẵn lòng tha thứ (Thi thiên 86:5). "Ngài là Đức Chúa Trời thành tín,..." (I Cô-rinh-tô 1:9). Ngài là Đấng kiên nhẫn "lấy lòng nhịn-nhục"(2 Phi-e-rơ 3:9). Ôi, làm sao chúng ta có thể nói lên hết được tình yêu thương của Đức Chúa Trời dành cho con người chúng ta.
Có ai đếm hết những vì sao!
Có ai nói hết công ơn Đức Chúa Trời!
Riêng bản thân tôi, tôi không ngừng dâng lên Ngài lời cảm tạ chân thành, kính mến vì Ngài đã không những đã ban cho tôi sự sống đời đời về sau mà Ngài còn là người Cha nhân từ luôn yêu thương, che trở, nâng đỡ và dìu dắt tôi từng bước trong cuộc sống thực tại. Nhân vật "bà Tiên" ở trong giấc mơ của cô bé nghèo năm xưa đã bị lãng quên từ lâu và bây giờ trong tôi không phải là giấc mơ nữa mà là sự thật, đó là tôi có Đức Chúa Trời, Đấng Toàn Năng. Ngài luôn luôn ở bên tôi vì tôi tin "Chẳng có sự gì Đức Chúa Trời không biết, chẳng có chỗ nào không có Ngài"( Thi-thiên 139:1-3). Ngài luôn xuất hiện khi tôi kêu cầu Ngài, Ngài an ủi và lau nước mắt cho tôi những lúc tôi đau khổ. Và Ngài cũng dạy tôi phải biết chấp nhận, chịu đựng nhưng Ngài đã không để tôi quá sức .Sau đây tôi xin kể lại một trong những lần mà Chúa thăm viếng an ủi tôi khi tôi kêu cầu Ngài:
Cách đây 8 năm, khi tôi mang bầu con gái tôi được khoảng 5 tuần thì bỗng nhiên tôi cứ bị nhói đau bụng dưới, tôi đi bác sĩ thì được chuyển ngay vô bệnh viện. Qua xét nghiệm ở bệnh viện thì được biết bào thai nằm trên ống dẫn trứng và bác sĩ quyết định hủy bỏ bào thai. Thủ tục giấy tờ cũng như công tác tư tưởng được ổn thỏa thì chồng tôi an ủi, động viên tôi rồi về. Còn một mình ở lại bệnh viện, tôi rất buồn, tôi suy nghĩ liên miên không biết sau này tôi có còn cơ hội được làm mẹ nữa hay không, vì khi đó tôi cũng không còn trẻ nữa. Kết quả xét nghiệm rõ ràng như vậy rồi nên tôi đành chấp nhận và cầu nguyện xin Chúa thêm sức, an ủi và xin Chúa cho tôi cơ hội khác. Cầu nguyện song thì tôi thấy bình an hơn và đi ngủ. Sáng hôm sau trước khi tiến hành công việc, bác sĩ trưởng khoa kiểm tra lại thì một bất ngờ đến với cả ông bác sĩ trưởng khoa: Bào thai đã nằm đúng ở trong dạ con. Tôi vui sướng cầm tờ giấy xuất viện trở về nhà. Nhưng 4 tháng sau thì tôi lại phải đi bệnh viện vì bị tái bệnh (mà trước đó ít năm tôi đã mắc bệnh này). Tôi lo lắng vô cùng và lại chỉ biết cầu nguyện: "Xin Chúa thương con hãy gìn giữ con, nếu bây giờ con phải uống thuốc kháng sinh thì không tốt cho Baby. Nếu được thì sau khi Baby ra đời thì con uống thuốc" Nhưng rồi tôi vẫn phải đi bệnh viện để thực hiện ca phẫu thuật. Trong nỗi đau buốt lên đến tận óc của vết mổ(vì tôi không uống thuốc giảm đau để bảo vệ cho Baby trong bụng) thì tôi hạnh phúc vô cùng khi nhận được kết quả xét nghiệm tốt.
Thời gian trôi qua, khoảng 3 tháng sau đó, còn 1 tháng nữa mới tới ngày sanh cháu thì tôi lại phải đi viện vì bệnh áp huyết cao. Trong lo lắng tôi lại chỉ biết cầu nguyện. Bình thường trong thời gian gần sanh thì Baby cử động nhiều hơn. Qua nhiều cách kiểm tra nhưng các bác sĩ không tìm được nguyên nhân vì sao mà Baby rất ít cử động. Họ cho là vì tôi uống ít nước và đã bắt tôi uống nước liên tục, rồi họ lay bụng tôi nói nửa đùa nửa thật (bé ơi, dạy đi, ngủ hoài vậy) nhưng Baby chỉ cử động một chút rồi lại nằm im. Trước tình hình sức khỏe của tôi cũng như tình trạng Baby như vậy nên các bác sĩ quyết định mổ lấy Baby ra sớm hơn định kỳ, bằng không sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng cả mẹ lẫn con. Khi mổ lấy Baby ra thì mới biết Baby bị cuống rốn quấn vòng quanh cổ, đó là nguyên nhân vì sao Baby ít cử động. Bác sĩ đã nói: Thật may mắn là đã quyết định mổ lấy Baby ra trước với định kỳ. Thế rồi khi cháu được hơn 3 tháng tuổi thì tôi lại bị bệnh. Lần này thì tôi phải uống thuốc kháng sinh nên bắt buộc tôi phải cai sữa cháu. Cháu đã quen với sữa mẹ nên cháu nhất định không chịu uống sữa bình. Vì khát sữa nên cháu khóc gần 2 ngày 2 đêm. Tôi thương con nhưng không thể làm khác được mà chỉ biết ôm con và khóc theo con. Trước cảnh đó chồng tôi cũng chỉ biết ôm mẹ con tôi và động viên vỗ về mà thôi. Tôi đau lòng gạt nước mắt khi phải vắt đổ đi những giọt sữa trong khi con mình gào khóc vì khát sữa. Vì lo lắng bệnh tình của mình vừa thương con nên tôi đã thầm trách Chúa (Chúa ơi, sao nỡ để con chịu cảnh trái ngang này?). Nhưng tôi chợt hiểu ngay ra rằng Chúa đã thương tôi và trả lời sự cầu nguyện của tôi là đã gìn giữ mẹ con tôi trong suốt thời gian mang bầu là gì. Tôi thầm cảm tạ Chúa và vui vẻ chấp nhận hoàn cảnh tuy là đau lòng lúc đó. Tôi kể lại một trong những sự thật mà tôi đã từng gặp trong đời sống có Chúa để nói lên rằng Đức Chúa Trời luôn ở bên cạnh chúng ta và Ngài nghe thấy hết những lời cầu xin nhưng Ngài trả lời chúng ta bằng những cách riêng của Ngài: "Hãy kêu-cầu ta, ta sẽ trả lời cho; ta sẽ tỏ cho ngươi những việc lớn và khó, là những việc ngươi chưa từng biết."(Giê-rê-mi 33:3). Và Chúa hứa "...điều chi các ngươi sẽ cầu xin nơi Cha, thì Ngài sẽ nhân danh ta mà ban cho các ngươi" (Giăng 16:23).
Cảm tạ Đức Chúa Trời là Đấng Toàn Năng, giàu lòng nhân từ, thương xót, nhân hậu, khoan dung xin Cha hãy tiếp tục đoái thương tới con, hãy cho con tiếp tục hít thở không khí ngọt ngào trong bầu trời tình yêu bao la của Chúa. Có những lúc con yếu đuối nghi ngờ, xin Cha hãy tha tội cho con và gõ cửa nhắc con để con được thông công cùng Ngài (Khải-huyền 3:20).
Xin Cha hãy xóa đi bức màn vô hình "yếu đuối nghi ngờ" đó để con không bị ngăn cách với Ngài.
Xin hãy tiếp tục dắt dìu con theo con đường của Chúa để con không bị bước vào bóng tối. (Giăng 8:12)
Xin Cha hãy bao phủ tình thương của Ngài lên đời sống của hết thảy chúng con!
Con xin thành kính cảm tạ Đức Chúa Trời Ba Ngôi của chúng con! A-men!
Phước Bình
www.hoithanhstg.de